Contents
- Khởi Hành Từ Hà Nội: Những Trải Nghiệm Đầu Tiên Trên Cao Tốc
- Dừng Chân Tại Tuyên Quang: Nạp Năng Lượng Cho VinFast VF 5 và Chia Sẻ Thật Lòng
- Đến Thành Phố Hà Giang: Chuẩn Bị Cho Chinh Phục Cung Đường Đèo Huyền Thoại
- Chinh Phục Cung Đường Hà Giang – Lũng Cú: Thử Thách và Cảm Xúc
- Xuất Phát Sớm và Nỗi Lo Thời Tiết
- Bữa Sáng Đặc Trưng và Lòng Mến Khách Tại Vị Xuyên
- Vượt Đèo Bằng VinFast VF 5: Trải Nghiệm Lái Thực Tế
- Những Điểm Dừng Chân Đáng Nhớ
- Chạm Đích Lũng Cú: Hoàn Thành Hành Trình Xuyên Việt Bằng VinFast VF 5
- Kết Luận Hành Trình Xuyên Việt Đáng Nhớ
Vậy là tập cuối cùng của hành trình thử thách 5 triệu đồng đi từ điểm cực Nam Mũi Cà Mau đến điểm cực Bắc Lũng Cú, Hà Giang bằng chiếc ô tô điện VinFast VF 5 đã đến. Nhiều anh em xem tập trước thấy chúng tôi chỉ còn 81.000 đồng và bình luận rằng chúng tôi đã thất bại. Có vẻ như việc chi tiêu không hợp lý lắm và tôi cảm nhận được khá nhiều anh em thất vọng khi mục tiêu không hoàn thành. Thực sự với chính bản thân tôi, tôi cũng rất tiếc nuối vì đã vượt qua con số 5 triệu đó. Nhìn lại hành trình từ Cà Mau đến Hà Nội, nếu hai đứa ăn uống ít hơn một tí, chạy nhiều hơn một tí, ở khách sạn rẻ tiền hơn một tí thì có thể là hoàn thành được mục tiêu. Tôi sẽ rút kinh nghiệm từ thử thách này để thử thách sau cho mình nhiều tiền hơn để chơi cho nó sướng. Còn bây giờ thì thôi, hết tiền rồi sao đi? Anh em mình kết thúc video ở đây nhé? Đùa thôi chứ ra tới Hà Nội sao không lên Lũng Cú được, phải không anh em? Bây giờ, chúng ta sẽ tiếp tục hành trình phượt online này. Video này sẽ rất dài, bởi vì nó là tập cuối mà, nên anh em đừng bỏ tôi giữa đường nhé. Tôi và Jessie mới có bằng lái, đứa thì 2 tháng rưỡi, đứa thì 3 tháng rưỡi, và đây là lần đầu tiên đi đèo Hà Giang bằng ô tô luôn đó mấy anh em. Hồi hộp thực sự! Thôi, bây giờ mình bắt đầu thôi!
Chào mấy anh em, tôi là Thích Đi Chơi đây. Hiện tại là 6 giờ 16 phút sáng và phần trăm pin của chiếc VinFast VF 5 là 93%. Chúng tôi đang trên đường lên sân bay. Sáng nay thức dậy, chú bảo vệ gõ cửa cóc cóc, nói: “Không được đậu ở đây con ơi, con bị phạt 20.000 đồng rồi, camera nó quay kìa.” Đã nghèo rồi còn bị phạt nữa anh em ạ. Chi phí gửi xe ở đây hết 9.000 đồng, cũng khá ổn.
Hôm nay chúng tôi có thêm hai người bạn đồng hành, nên đi dài ngày vali cũng nhiều lắm, hai bạn ngồi phía sau hơi chật. Anh Hiến (bạn đồng hành) mấy hôm nay cứ xem YouTube của nhà anh Nghĩa (tên kênh) mà không bật kiếm tiền, cũng không subscribe luôn, cứ vào xem chùa.
Khởi Hành Từ Hà Nội: Những Trải Nghiệm Đầu Tiên Trên Cao Tốc
Trước đây đi xe máy, chúng tôi toàn đi đường quốc lộ. Đây là lần đầu trải nghiệm cao tốc từ sân bay Nội Bài lên tới Tuyên Quang. Sáng nay, chúng tôi sẽ chạy thẳng một mạch lên thành phố Hà Giang. Đợt trước đi xuyên Việt bằng xe máy, chúng tôi cũng chẳng biết cao tốc là gì, cứ mỗi ngày chạy tà tà trăm cây. Ghé Vĩnh Phúc, lên Tam Đảo, rồi Tuyên Quang, mãi mới lên tới Hà Giang.
À, nãy giờ quên chưa giới thiệu hai người bạn mới của tôi. Hai bạn tên là Gấu Mèo Ăn Chay, cũng làm TikTok Shop giống như tôi. Qua trạm thu phí hết 108.000 đồng. Chúng tôi dừng chân nghỉ ngơi, thấy có bán măng đặc sản. Ngày xưa, ba tôi cứ 4 giờ sáng thức dậy là nghe tiếng rít rít của điếu thuốc, rồi ngồi nghe đài, ăn sáng khoảng 6 giờ thì ra ruộng ra rẫy làm. Toilet ở trạm dừng chân này rất sạch sẽ.
Bữa ăn sáng của chúng tôi mỗi đứa một cái bánh gai đặc sản chợ Thái Bình ở Hố Nai, Biên Hòa, quê tôi bán đầy luôn. Tôi với Jessie làm thêm mỗi người một quả trứng. Hai bạn của tôi thì một bạn ăn được trứng, còn một bạn ăn chay trường nên không ăn trứng. Trên xe, chúng tôi mở nhạc, có bài hát “Lên Thiên Đàng” làm cả xe bật cười.
Bạn biết Tuyên Quang có lễ hội nào lớn nhất trong năm không? Đó chính là Lễ hội Trung Thu, lớn nhất Việt Nam luôn đó. Cứ nghĩ rằng đi mấy bữa có kinh nghiệm leo đèo rồi, chợt nhớ ra mình chưa leo cái đèo nào bằng ô tô cả, toàn chui hầm không à. Có thêm hai người bạn đi cùng, chém gió cũng vui. Thằng bạn tôi (Hiếu) nó hứa với vợ là “Khi nào anh sẽ đưa em đi Hà Giang”. Trước lúc đi, mấy anh em làm một bữa ăn chia tay, nó nói với tôi: “Khi nào gần đến Hà Nội alo Hiếu nhé, Hiếu bắt vé máy bay rồi đi ké ra tới Hà Giang.” Tôi tưởng nó nói giỡn thôi, ai dè quyết định đi thật luôn.
Dừng Chân Tại Tuyên Quang: Nạp Năng Lượng Cho VinFast VF 5 và Chia Sẻ Thật Lòng
Nói về chiếc VinFast VF 5, sạc pin không tốn tiền trong 2 năm trên cả nước thì đúng là một ưu đãi tốt. Tất nhiên, mình biết người ta kinh doanh cũng đang khuyến khích để bán hàng, VinFast cũng đang còn nhiều khó khăn. Nhưng phải công nhận xe chạy rất ổn. Với tầm giá 500 triệu hơn một chút, khó có xe nào qua được chiếc này.
Hiện tại, chúng tôi đã đến thành phố Tuyên Quang. Đường ở Tuyên Quang khá đẹp. Có nhiều anh em tưởng tôi là nhân viên của VinFast hoặc là sale bán xe VinFast, nhưng không phải đâu. Tôi là người sáng tạo nội dung. Trước đây thì làm nội dung trên xe máy, chạy chỗ này chỗ kia đi chơi nên đặt tên kênh là “Thích Đi Chơi”. Còn bây giờ, kiếm được chút tiền lên đời mua chiếc xe điện nên tiếp tục làm nội dung về xe điện thôi. Về việc tôi hay chia sẻ về chiếc xe mình chạy, thực sự là tôi rất thích nó. Và thứ hai nữa là tôi luôn luôn ủng hộ bất kỳ ai góp phần cho đất nước phát triển.
Chúng tôi dừng lại ở một trạm sạc để nạp pin cho chiếc VF 5. Tranh thủ đi vệ sinh rồi sẽ chạy thẳng lên Hà Giang luôn.
Đến Thành Phố Hà Giang: Chuẩn Bị Cho Chinh Phục Cung Đường Đèo Huyền Thoại
Cuối cùng, chúng tôi đã tới Hà Giang rồi! Trời ơi, cầu không chạm sạc 250kW cũng được, nhưng mình chạy lên trên kia. Jessie đang thể hiện tay lái lụa. Chạy xe mà buồn ngủ là không ổn đâu nha.
Chúng tôi chạy tới một trạm sạc. Ở đây, nhà nào cũng thấy có mấy cây vả trước nhà, trái rất nhiều. Ghé chỗ sạc pin xong, tôi đi vòng vòng ra ngoài thử xem có không để xin vài trái ăn, sẵn dẫn bạn Hiếu đi ăn vả chín. Còn có cả nhãn rừng, mít thì trái đen thui, không biết là mít gì. Ngày xưa, chúng tôi ở đây một đêm rồi qua Lào Cai.
Bây giờ là 11 giờ 30 phút, sau khi chạy từ 6 giờ sáng, pin xe còn 27%, ODO là 9799 km. Chúng tôi sạc ở trụ 180kW, dự kiến sạc khoảng 15 phút là đi tiếp. Hiện tại, công suất vào là 53-54kW. Đây là trạm Petrolimex xã Tân Quang, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang. Người ta cũng hay trồng mấy cây vả, tôi thử xem quanh đây có ai có cây vả nào xin một trái không, nhưng không thấy nhà nào có. Chỉ thấy cây nhãn rừng. Sau 10 phút sạc ở trụ 180kW, pin đã lên hơn 20%, chạy được khoảng 100km nữa. Bây giờ, chúng tôi sẽ chạy thẳng lên thành phố Hà Giang.
Đi thì mới thấy được VinFast họ đầu tư dữ dội như thế nào về hệ thống trạm sạc. Nhưng cũng thấy rất xót khi các hệ thống trạm sạc thì nhiều mà xe ra vào lại rất thưa. Làm một lĩnh vực như ô tô điện ở tại Việt Nam mình chắc chắn rất là khó. Từ năm 20 tuổi, tôi đã có ước mơ sở hữu một chiếc ô tô rồi, và tôi phấn đấu khoảng 12 năm để có thể sở hữu cho mình một chiếc ô tô đầu tiên. Và khi tôi quyết định mua chiếc ô tô điện này, tôi nói với chính bản thân mình, tôi chấp nhận rủi ro để cùng với đất nước phát triển.
Chúng tôi đã vào tới thành phố Hà Giang. Ở Hà Giang cũng có taxi Xanh SM chạy rất tấp nập. Ở đây có nhiều khách sạn lớn lắm, nhưng mình không có tiền. Sau 6 tiếng đồng hồ di chuyển, sáng giờ chỉ có một quả trứng với cái bánh. Chúng tôi ghé một quán ăn, mình ăn gì thì các chị sẽ nấu cho mình luôn. Phần ăn trưa của chúng tôi ở tại Hà Giang hôm nay hết khoảng 150.000 đồng. Cái ông Hiếu này nói giống như thằng bạn trước khi tôi đi: “Mày đi ra ngoài chắc lén lén đá tô phở bò đúng không?” Nhưng nguyên tắc làm nội dung của tôi đó chính là chia sẻ những trải nghiệm chân thực nhất để phục vụ mấy anh em, cũng như với chính bản thân tôi, tôi rèn luyện được rất nhiều điều trong những hành trình của mình.
Chúng tôi thuê phòng tại một căn biệt thự. Đợt trước đi xuyên Việt cũng thuê xe và ở đây luôn. Giá phòng ở đây là 350.000 đồng, nhưng tôi nói với bạn chủ là: “Thôi bây giờ anh hết tiền rồi, anh đi từ trong Nam ra đây luôn á. Bây giờ em lấy cho anh 300.000 đồng thôi, anh book hai phòng.” Cuối cùng bạn ấy cũng đồng ý. Mới đánh một giấc dậy, trời ơi, nằm xuống phát là ngủ ngay luôn.
Buổi chiều, chúng tôi đi dạo và mua được một quả mít dai tại thành phố Hà Giang với giá 20.000 đồng của một bà cụ. Quả mít này phù hợp cho những anh em nào thích ăn hạt và không thích ăn ngọt, vì cơm nó mỏng và không ngọt lắm, nhưng hạt cực kỳ nhiều. Tôi thử một miếng, đúng là không ngọt lắm, phù hợp cho anh em nào đang muốn giảm cân nhưng thèm ăn mít. Nghe nói luộc hạt mít này ăn cũng ngon.
Sau đó, chúng tôi ra Quảng trường 26 tháng 3, đến cột mốc số 0 của Hà Giang. Đây là lần thứ hai đến đây, nhưng cảm giác vẫn như lần thứ nhất, có điều đợt này đi nhanh hơn gấp 20 lần. Đợt trước đi mấy tháng mới tới, lần này đi có 4-5 ngày đã tới rồi. Hai năm trước, kinh phí dự tính là 50 triệu nhưng cuối cùng đi lố ra gần 100 triệu luôn.
Tối đến, sau khi ăn uống, tôi tranh thủ edit video, còn Jessie thì tranh thủ đi sạc pin cho chiếc VinFast VF 5 để ngày mai có đầy pin chạy một mạch tới thẳng cột cờ Lũng Cú.
Chinh Phục Cung Đường Hà Giang – Lũng Cú: Thử Thách và Cảm Xúc
Xuất Phát Sớm và Nỗi Lo Thời Tiết
Khoảng 6 rưỡi sáng, chúng tôi sắp xếp trả phòng và thẳng tiến. Trời mưa khá to. Ngày hôm nay, chúng tôi sẽ chính thức xuất phát từ thành phố Hà Giang đi lên Lũng Cú, chặng đường này khoảng 158 km. Điều mà tôi lo lắng nhất trong ngày hôm nay chính là trời mưa. Trời thì mưa, và mấy anh em có nghe tới tình trạng bị sụt lún, sạt lở, lũ ở trên Lũng Cú với Đồng Văn không? Đó là điều mà tôi lo lắng nhất. Thôi, ngày hôm nay sẽ cố gắng hoàn thành hành trình của mình.
Hiện tại, pin xe là 89%, ODO là 9852 km. Có thể ngày hôm nay chúng tôi sẽ cán mốc 10.000 km ở điểm cực Bắc luôn. Sau một hành trình rất dài từ ngày mùng 10 cho tới bây giờ, chúng tôi đã di chuyển được khoảng hơn 3500 km rồi, và bây giờ là chặng cuối cùng để kết thúc hành trình này. Hiện tại, các bạn thấy đường ướt, tức là trời mới mưa lúc đêm. Dự báo thời tiết báo đêm nay mưa là đúng mưa luôn. Sáng nay trời sẽ mù mây, tới tầm khoảng 10 giờ sau đó thì sẽ lại mưa, và 2 giờ chiều nó sẽ lại nắng.
Bữa Sáng Đặc Trưng và Lòng Mến Khách Tại Vị Xuyên
Đi xe máy ngày xưa tốc độ chỉ 50-60 km/h, lên đèo chỉ có 20-30 km/h thôi, đi rất lâu. Từ 7 giờ sáng cho đến 7 giờ tối mới tới Đồng Văn. Chúng tôi ghé vào một quán ăn bánh cuốn ở xã Thuận Hòa, huyện Vị Xuyên. Ở đây có bánh cuốn và bún chả. Tôi gọi một phần bánh cuốn trứng, còn bạn Jessie ăn chay nên gọi một phần bánh cuốn không. Bánh cuốn ở đây là bánh cuốn chan canh, không phải chấm nước mắm như trong Nam.
Anh em mà lần đầu tiên lên Hà Giang thì nhất định cần phải thử món bánh cuốn này nhé. Ăn cực kỳ cuốn luôn. Nước lèo ngon, thêm siêu ớt vào nữa. Lúc đầu, tôi cứ tưởng là món bún chả Hà Nội cơ, nhưng thực sự đây là lần đầu tiên tôi ăn món bún chả này. Trong tô có măng, giá, thịt bằm vo viên rồi nướng (tôi nghĩ đó gọi là chả), cộng thêm dưa đu đủ với cà rốt muối chua. Vị nước ngọt thanh, thêm vị ngọt ngọt chua chua của đồ muối chua, hết sảy con bà Bảy! Ăn xong, tôi chạy qua tạp hóa kế bên mua hai chai nước hết 20.000 đồng. Cả bữa ăn no nê mà hết có 100.000 đồng. Khu vực phía Bắc, đặc biệt là Hà Giang, đốn tim chúng tôi bằng ẩm thực, con người, văn hóa và cảnh quan. Nó làm cho chúng tôi muốn quay lại nhiều lần nữa.
Anh em có còn nhớ cảnh tôi đem một mớ dụng cụ thể dục thể thao của shop tôi đi và quyết định tặng cho những ai gặp trên hành trình không? Mà trước giờ chẳng gặp được ai, cũng chẳng ai biết mình hết nên đâu có tặng được. Nhưng thực sự thấy anh chị chủ quán rất dễ thương, nên tôi quyết định tặng cho anh chị chủ quán mỗi người một món quà từ miền Nam ra. Tôi tặng anh chủ cây bẻ lực 40kg, anh ấy bẻ trông nhẹ nhàng chứ tôi thì không nhúc nhích nổi. Tôi cũng tặng chị chủ một cây 20kg. Thanh Power Twister này là một dụng cụ tập luyện rất tốt, có tới mười mấy bài tập. Mấy anh em ở đây rất vui, tôi quyết định tặng hết cho thanh niên cả xóm luôn. Hy vọng mấy anh em sẽ dùng đúng mục đích rèn luyện sức khỏe.
Vượt Đèo Bằng VinFast VF 5: Trải Nghiệm Lái Thực Tế
Tiếp tục hành trình, chúng tôi gặp những đoạn đường bị sạt lở. Đồng Văn còn 122 cây nữa. Leo đèo bằng xe điện VinFast VF 5 cực kỳ phê, nhẹ ga thôi là xe đã lên rồi, dù xe chở bốn người. Đạp nhẹ ga xe đã lên tốc độ 30-40km/h. Nếu đạp mạnh quá thì hơi tốn pin một xíu. Còn khoảng hai mươi mấy cây nữa thôi thì sẽ đến một trạm sạc đầu tiên. Sắp tới sẽ có những khúc cua gấp và những khúc cua dốc thẳng lên trời, ngày xưa lái xe máy lết lên luôn.
Bây giờ, tôi sẽ đến cổng trời Quản Bạ. Ở chỗ này, anh em nhìn tôi ôm cua, cua nó gấp khúc, lái cực kỳ phê. Tôi mới có bằng lái được khoảng 2 tháng rưỡi thôi, nhưng chạy cũng thấy khá là ok, đi dễ hơn xe máy nhiều vì ô tô khỏe hơn. Khi qua một khúc cua, tôi thấy anh xe tải đang ôm rất rộng để leo dốc, và có một khoảng trống đủ thời gian để tôi vượt nên tôi quyết định vượt luôn. Cũng không biết là đúng hay sai, anh em có kinh nghiệm góp ý cho tôi nhé.
Cổng trời Quản Bạ đây rồi! Chúng tôi đã đến cổng trời Quản Bạ, còn 111 cây nữa sẽ đến đích. Quá trời quá đất, siêu đẹp! Nhìn xuống dưới rất là phê. Cách đây hai năm về trước, cũng bằng thời điểm này, chúng tôi đang đứng đây nhờ một anh Tây chụp hình. Đi Hà Giang là anh em mình trải nghiệm hành trình nhận năng lượng từ rừng, từ núi, từ sự hùng vĩ của thiên nhiên. Tuyệt vời cực kỳ! Đặc biệt là anh em nào chưa đi mà còn sức khỏe thì nên làm một chặng xe máy, sau này có điều kiện mình lái ô tô lên nữa thì cảm xúc sẽ bùng nổ.
Xuống dốc, xe không mất pin mà lại được thêm pin nhờ chế độ phanh tái sinh. Càng phanh, nó sẽ tạo ra điện. Xe tự phanh, duy trì tốc độ khoảng 30-35km/h mà không cần đạp phanh. Bây giờ, chúng tôi xuống thị trấn Quản Bạ, rồi lại leo núi. Nó giống như Đà Lạt vậy, mình đã leo lên rất cao rồi, xong sẽ xuống một khúc trũng nhưng vẫn cao hơn nhiều so với điểm xuất phát. Chúng ta đang đi vào thị trấn Quản Bạ. Ở đây kinh tế khá phát triển, người dân sinh sống đông đúc. Nếu chưa đi lên các vùng như Hà Giang, nhiều người nghĩ đây là vùng núi hẻo lánh, khó khăn. Nhưng thực sự, đi đến các thành phố, thị trấn trên đường đi, tôi thấy được sự phát triển rất đồng đều. Quản Bạ, Yên Minh… cảm thấy đất nước Việt Nam mình đang trong đà phát triển, khoảng 5 đến 10 năm nữa thôi là thay đổi hoàn toàn.
Những Điểm Dừng Chân Đáng Nhớ
Chúng tôi dừng tại một trạm sạc 250kW ở đầu cầu Cán Tỷ, Quản Bạ. Vì chỉ sạc khoảng 15 phút là đi nên anh em đừng nói mình tranh trụ với mấy anh VF 8, VF 9 nhé, sạc trụ này cho nó vào nhanh. Pin hiện tại là 62%, ODO là 9915 km. Từ thành phố Hà Giang tới đây là khoảng 60km mà đã có hai trạm sạc rồi. Tôi đang ở điểm dừng chân có thể vào ăn sáng hoặc mua đồ ăn. Trạm này có một trụ 250kW đang báo lỗi cần bảo trì và hai trụ khác hoạt động tốt. Đi từ thành phố Hà Giang xuống đây, tôi hết mới có 27% pin thôi. Toilet ở đây rất sạch sẽ. Trong lúc chờ sạc pin, tôi thả flycam cho anh em coi một xíu cảnh núi rừng hùng vĩ. Sau khoảng 23 phút sạc, pin lên được 90%.
Không tính các trạm sạc ở thành phố Hà Giang, dọc đường này có bốn trạm sạc nên đi xe điện cũng rất thoải mái, không phải lo lắng gì cả. Tiếp tục đi, chúng tôi gặp một đoạn đường đang thi công, có vẻ bị sạt lở. Đây là điều mà tôi và bạn Jessie lo lắng nhất. Lúc mới bắt đầu hành trình, bạn Hiếu gửi cho tôi một bài báo về sông Nho Quế bị lũ quét, Hà Giang bị ngập. Lo lắng lắm, nhưng đã quyết định thực hiện hành trình này thì sẽ cố gắng liệu cơm gắp mắm để tới đích.
Kia là cây cô đơn, đứng một mình giữa khoảng không. Ở đây có mấy chị bán đồ ăn vặt, mình có thể ghé chụp hình check-in rồi ăn vặt. Một bên là vách núi, một bên là vực thẳm, cảm giác lái xe ở đây giống như chơi game, đường cứ ngoằn ngoèo.
Chúng tôi đang ở dốc Thẩm Mã. Các bạn nhỏ ở đây sẽ kết tóc cho khách du lịch hoặc bán những vòng hoa để kiếm thêm thu nhập. Bây giờ tôi sẽ dẫn anh em đi giao lưu với mấy cô bán đồ ăn ở đây, học được rất nhiều điều hay. Tôi gọi một phần cơm lam ăn thử. Chị bán hàng ở đây từ tháng 6 năm 2022. Trước đó, chị chỉ bán thứ Bảy, Chủ Nhật vì khách chưa đông. Các bạn nhỏ ở đây đi học có bạn gần thì 1-2km, xa thì 3-5km. Tôi hỏi về trứng nướng, chị nói phải lột vỏ rồi mới nướng, lăn đều 20 phút, để xa lửa thì không nổ. Tôi xin trải nghiệm bóc cơm lam. Chị tên Chợ, người Mông. “Xin chào” tiếng Mông là “nhó dồng”. Lớp vỏ ngoài là lớp của cây tre, nứa. Những chuyến đi này giúp tôi hiểu hơn về ẩm thực, văn hóa, con người, lịch sử cũng như khung cảnh thiên nhiên ở nơi mình đi qua. Ngoài người Mông, ở đây còn có người Dao, Tày, Hoa, Lô Lô… Các bạn nhỏ ở đây học tiếng Anh qua giao tiếp với du khách.
Chạm Đích Lũng Cú: Hoàn Thành Hành Trình Xuyên Việt Bằng VinFast VF 5
Chúng tôi còn khoảng 25 cây nữa thôi thì sẽ đến đích. Đi từ Mũi Cà Mau lên Cột cờ Lũng Cú, một hành trình tuyệt vời trong cuộc đời tuổi trẻ. Còn khoảng 2 km nữa thôi, ODO hiện tại là 9999 km. Và tôi đang ở Lũng Cú rồi mấy anh em ơi! Trời ơi, ghê không! Mà cả xe đi ngủ mất tiêu hết rồi, chỉ còn tôi và bạn Hiếu tỉnh táo. Cột cờ Lũng Cú ở trên kia kìa, còn khoảng một cây số nữa thôi là tới chân cột cờ rồi.
Thực sự, số tiền đã vượt quá 5 triệu, nhưng đối với chính bản thân tôi, tôi đã vượt qua được thử thách của chính mình. Nó làm cho tôi cảm thấy bùng nổ cảm xúc, da gà đang rợn lên hết. Hello mấy anh em, chúng tôi đã tới nơi rồi! Sau một hành trình đi từ Mũi Cà Mau, bây giờ đã đến được Cột cờ Lũng Cú. Chúng tôi sẽ chạy thật nhanh lên trên kia để chạm đích.
Sau một thời gian đi bộ rèn luyện, xem ai lên trước nhé. Cuối cùng thì chúng tôi cũng đã tới nơi rồi mấy anh em. Bây giờ thì sẽ leo lên, lên, lên đỉnh! Đã leo lên tới đỉnh rồi mấy anh em ơi!
Kết Luận Hành Trình Xuyên Việt Đáng Nhớ
Chúng tôi đã hoàn thành mục tiêu rồi mấy anh em à! Sau một hành trình dài hơn 2700 km (odo thực tế đã hơn 3500km tính từ lúc bắt đầu hành trình xe, nhưng chặng xuyên Việt này là khoảng 2700km) đi từ Mũi Cà Mau ra tới Lũng Cú, Hà Giang. Số tiền điện chúng tôi cần phải trả cho toàn bộ chuyến hành trình này là khoảng 1.300.000 đồng.
Jessie chia sẻ: “Tụi mình đã vượt lên chính mình, đi từ cuối miền Nam của Tổ quốc đến đầu Cực Bắc của Tổ quốc. Các bạn, đó là phi thường!” Đây là chuyến thứ hai chúng tôi lên Cột cờ Lũng Cú rồi mọi người, và hy vọng sẽ có rất nhiều bạn cũng có những trải nghiệm giống như chúng tôi, đi đến Lũng Cú, Hà Giang để xem đất nước của chúng ta đẹp như thế nào.
Trong hành trình này, chúng tôi di chuyển hết từ Cà Mau lên tới Đồng Nai là một ngày, Đồng Nai lên Nha Trang, Nha Trang lên Quảng Ngãi, Quảng Ngãi lên Đồng Hới, Đồng Hới lên Hà Nội, và Hà Nội lên Hà Giang, rồi Hà Giang đi thẳng lên Cột cờ Lũng Cú, tổng cộng hết 7 ngày di chuyển với tổng quãng đường gần 2700 km.
Cuối cùng, cảm ơn mấy anh em rất nhiều đã theo dõi hành trình của tôi trong suốt quá trình vừa qua. Hy vọng rằng chúng tôi sẽ có thêm nhiều những hành trình tuyệt vời hơn để chia sẻ với anh em. Và hy vọng rằng hành trình này sẽ truyền động lực đến với tất cả những anh em. Anh em nào đang có ước mơ rằng mình sẽ chinh phục những chặng đường tương tự như vậy thì chúng ta hãy lên kế hoạch cho tương lai. Tôi tin rằng anh em sẽ thực hiện được nó sớm thôi. Anh em nào thích về xe điện, về du lịch và về những điều mà hai chúng tôi đang làm thì đừng quên nhấn theo dõi kênh Thích Đi Chơi nhé! Bye bye!